Vân Tú đang nghiến răng nghiến lợi, dùng sức mà véo, đang đắc ý thì đột nhiên bị bàn tay lớn của Dương Tuấn Vũ nắm chặt lấy, cô giật mình, tim đập thình thịch loạn cả lên, sau đó hắn cù cù nhưng cô không cười, chỉ có mặt càng ngày càng đỏ lên.
Dương Tuấn Vũ vừa cù cù vừa quan sát vẻ mặt của cô nàng, ừm, không buồn à? Sau đó mặt Vân Tú càng ngày càng đỏ lên hắn thầm mắng “Không phải thế chứ? Không buồn mà lại đỏ mặt, không giống người bình thường rồi”
Nhưng rất nhanh hắn nhận ra có gì đó không đúng, “mịa, không phải chị ta nghĩ cái gì bậy bạ trong đầu chứ, chẳng lẽ lại thuộc nhóm SM-thích bị ngược đãi”. Hắn vội thả tay ra, mặt nghiêm túc ngồi thẳng lưng, gật gầu đầu như rất đồng tình với bài phát biểu mà Peter Kahl đang thay mặt nhà máy Bentley nói.
Lâm Băng ngồi cạnh thấy Vân Tú đỏ mặt thì kỳ quái, cô hơi lo lắng hỏi:
- Cậu cảm thấy không khỏe à? Có gì cần mình giúp không?
- Không, không cần.
Vân Tú nghe thấy thế mặt càng đỏ, cô vội lắc đầu nói lý nhí. Sau đó cô cũng thầm mắng mình “Bà già khốn kiếp, lớn tuổi rồi mà bị một tháng nhóc nắm tay trêu đùa mà cũng ngượng ngùng đỏ mặt, Vân Tú, mày thật quá vô dụng rồi.
….
Đến buổi tối, hai tập đoàn cũng tổ chức một bữa tiệc để cho mọi người của hai tập đoàn làm quen, giao lưu với nhau.
Khi mọi người đang mặc đẹp, tranh thủ tìm bạn bè nói chuyện vui vẻ thì Dương Tuấn Vũ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556118/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.