Thứ hai, sản phẩm này đúng là anh làm ra, nhưng mà anh không sử dụng kho kiến thức chung của nhân loại chắc? Anh có dám vỗ ngực nói anh không dùng chữ số Ả Rập để tính toán, anh không dùng mệnh đề Vi-et, Pytago, hay định luật bảo toàn năng lượng… Tất cả những thứ đó nếu mấy nhà khoa học cũng nói là độc quyền thì thế giới này sẽ mãi mãi ở thời kỳ đồ đá.
Vì vậy, anh chính là xây dựng mọi thứ từ một nền móng tri thức căn bản của nhân loại. Cho nên, sản phẩm độc quyền chỉ được phép cho anh khai thác trong một quãng thời gian nhất định, đủ để anh bù lại được kinh phí nghiên cứu, chế tạo và sinh ra lợi nhuận. Sau đó anh phải công bố kiến thức đó cho toàn nhân loại, và nó sẽ là kiến thức chung của mọi người.
Con số 10 năm là một con số tương đối mà người ta lấy ra để quy ước quãng thời gian độc quyền một sản phẩm. Nó có thể là 8 năm, 11 năm hay 13 năm phụ thuộc vào thời gian anh nghiên cứu và kinh doanh nó trên thị trường.
Như vậy, những thứ nghiên cứu càng lâu thì càng có thêm thời gian để bán đi kiếm lời. Nhưng không có nghĩa là anh cứ nói tôi mất cả 20 năm mới sản xuất, các người phải cho tôi độc quyền 25-30 năm. Không phải như thế, anh nghiên cứu bao lâu đều phải có văn bản, các bằng chứng cụ thể.
Họ sẽ xem xét đánh giá vô cùng nghiêm ngặt. Nếu anh báo cáo sai, họ phát hiện, anh sẽ không nhận được giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556117/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.