“Thím Lan, ông cụ tới!” Lúc thím Lan đang muốn nói gì đó thì một nữ giúp việc vội đi tới cửa nói, bộ dạng khẩn trương khiến Vu Thiện kinh ngạc, ông cụ tới đây làm gì? Từ khi cô tới đây ở, ông cụ chưa từng bước chân tới. Lê)Quý_Đôn
“Cái gì? Ở đâu?” Thím Lan không kịp nói với Vu Thiện vội vàng theo nữ giúp việc đi xuống lầu, Vu Thiện quay đầu lại nhìn vào một điểm, tinh thần phiêu du tới chốn nào rồi.
“Đến phòng khách rồi ạ, phải báo cho cậu chủ không?”
“Mau điện thoại cho cậu chủ.” Thím Lan vừa xuống lầu vừa dặn dò nữ giúp việc lập tức gọi điện thoại, khi thấy ông cụ Âu Dương ngồi trên ghế salon trong phòng, mặc dù già rồi nhưng vẫn nhìn ra một thân khí phách như xưa, thím Lan cười ra mặt: “Sao ông tới không thông báo trước, để cậu chủ đi đón ạ?”
“Thím Lan, hôm nay là giấu Lãnh tới đây, kết hôn lâu như vậy rồi mà tiểu tử thối đó không tới thăm ta.” Âu Dương Thiên cố ý hừ lạnh, cây gậy trong tay nặng nề gõ xuống một cái, vẻ bất mãn rõ ràng: “Vào cửa nhà Âu Dương, ngay cả chút lễ phép cũng không biết.”
Thật xin lỗi ông cụ, mợ chủ vừa mất đi người thân, còn chưa khỏe lại, cho nên không tiện xuống đây!” Thím Lan cung kính nói, trong lòng thầm mắng mình, sao không biết bảo mợ chủ xuống. Còn Âu Dương Văn, người ngồi cạnh Âu Dương Thiên, khi nghe được lời thím Lan thì trên gương mặt tuấn tú ngây thơ thoáng hiện vẻ lo lắng.
“Còn không mau bảo nó tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-phu-nhan-chay-roi/555171/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.