*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Việt không nói gì mà trực tiếp cầm điện thoại của Linh rồi chặn luôn số điện thoại của Minh.
Linh muốn nghe một lời khẳng định từ Việt nên cố ý hỏi.
- anh muốn làm gì? Anh muốn em chờ anh nhớ lại hay muốn bắt đầu lại với em đây?
- cả hai.
- đợi đến bao giờ chứ?
Việt nhìn Linh bằng ánh mắt như nam phản diện nhìn cô bé ngốc nghếch.
- chờ anh đến tối.
Linh mặt đỏ như cà chua đến mùa.
- anh thôi đi.
- vậy thì ngoan ngoãn cho anh. Anh có cuộc họp video.
- em im lặng là được chứ gì.
Cuối cùng cũng có thể có lại được cảm giác hạnh phúc. Linh chợt nhớ tới Quỳnh, không phải rất thích Việt sao? Vậy mà mấy ngày rồi không thấy tới, cả điện thoại cũng không gọi.
Cả Quỳnh cả Hải đều đang quay cuồng với công việc, cái chính là muốn bản thân bận đến mức không có thời gian để nghĩ tới cái khác.
Quỳnh: anh cho người sửa lại kế hoạch theo ý bên họ đi, mất không lâu lắm đâu.
Hải: nếu không sửa thì sao?
- vậy thì anh đến cả tiền thuê chung cư cũng không có. Tiếp tục quay về cái thời điểm ngày ngày nhìn vào cổng nhà người ta, ngóng người ta về.
- này, cô có cần nói thẳng ra như thế không?
- cuộc sống mà. hahshha.
- vớ vẩn.
Chẳng là trong giây phút lòng rối như tơ vò bosss Hoàng Việt không biết làm gì nên chỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-la-soi/557721/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.