‘Thời gian thấm thoát thoi đưa, chạy nhanh nhanh thế…’
Hôm nay là ngày cuối tuần - ngày kết thúc một tuần làm thực tập sinh của Tuấn Minh. Chỉ mới có làm việc bảy ngày thôi mà anh tưởng như một thế kỷ đã trôi qua.
Tuấn Minh nằm dài trên giường nướng một giấc đến 9 giờ. Anh thức dậy, gương mặt tràn đầy hạnh phúc nhìn ra cửa sổ rộng chưa đến 50 xăng-ti-mét của phòng mình. Anh ngồi đó, hướng mắt trông đường xá nhộn nhịp phía xa.
“Mặt trời hôm nay thật đẹp nhưng mà hơi nóng nha.” - Anh đi xuống nhà, xoay xoay hông, lắc lắc cái cổ, quay quay cái tay.
“Ôi, thích quá. Ngày hôm nay sẽ thật tuyệt. Lâu lắm rồi mới được một ngày nghĩ đúng nghĩa. Ok, mình sẽ đi chợ nấu cơm ăn.” - Nghĩ vậy, anh liền hào hứng chạy vào nhà tấm tấm rửa, khoác lên mình cái quần thể thao có 3 sọc dài cùng chiếc áo phông xanh nhạt.
Thay đồ xong, Tuấn Minh xách ngay cái giỏ đi chợ như của mấy chị em. Anh lội bộ ra khu họp chợ cách nhà trọ mình 300 mét.
Tuấn Minh vui vui vẻ vẻ, vừa đi vừa huýt sáo, ngắm mây, ngắm trời. Đi đến đầu hẻm, anh nói thầm. - “Cây bàng hôm nay thay lá đẹp thật.”
***
Cây bàng to “bự chảng” đầu hẻm bây giờ trơ trụi lá, chỉ để lại những cái cành trơ trọi.
Phía dưới gốc cây là bà bán nước đang sột soạt, cầm cây chổi chà gom từng cái lá bàng rụng lại một chỗ rồi đốt. Mùi khói nhẹ nhàng bay thoang thoảng trong không khí làm Tuấn Minh cay mắt.
“Tuấn Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353205/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.