Lần lượt mọi người cầm đóa sen tiến lên sân khấu. Tất cả thay phiên nhau cài hoa cho từng vị lãnh đạo.
Tuấn Minh tiến đến trước mặt Gia Bảo. Anh làm ra vẻ không có chuyện gì, gương mặt lạnh băng, ánh mắt buồn rầu, thất vọng, nhìn đối phương không chút tình cảm.
Vừa thấy người, Gia Bảo kinh ngạc, anh vô thức nói to. - “Sao em lại ở chỗ này?”
Ngay lập tức, Tuấn Minh đưa tay chặn miệng Gia Bảo lại, ra hiệu kêu im lặng.
Tiếng ồn xung quanh rất lớn, mọi người đặc biệt là các thực tập sinh đang cố gắng bắt chuyện với các vị trưởng phòng. Ai nấy đều cười đùa vui vẻ. ‘Có lẽ không ai nghe được Gia Bảo đã nói gì.’
Tuấn Minh nhìn Gia Bảo không nói, anh thở dài tiếp tục cài hoa. - ‘Nhìn anh ấy ngạc nhiên như vậy chắc cũng không biết giống như mình.’
Gia Bảo nắm đôi tay ở phía trước ngực áo của mình lại, anh chồm người tới, ghé sát vào tai đối phương. - “Xong buổi lễ này em ở lại nói chuyện với anh.”
***
Gần một tiếng sau đó buổi lễ cũng thuận lợi kết thúc. Các thực tập sinh cùng các thầy cô với nhân viên của công ty đang chuẩn bị đến nhà hàng nhập tiệc.
Nhà hàng phục vụ món Âu, cách công ty gần một cây số. Ai nấy đều đã lên xe rời công ty.
Tuấn Minh đứng phía trước bãi giữ xe, một mình, lạc lõng. Anh muốn tiến lại xin góa giang những người bạn mới quen hôm qua nhưng từng chiếc xe lần lượt chạy ra sau đó mất hút.
Gia Bảo ở từ xa, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-khong-the-xa-toi-sao/353203/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.