Mạnh Thiệu Đình nhìn thấy cô như vậy, chỉ cảm thấy tất cả chuyện mình làm cho cô đều là đáng giá. Anh đưa tay chạm rơi giọt lệ trên lông mi của cô, lại dùng bụng ngón tay nhẹ nhàng chà lau: "Tĩnh Tri, tôi có thể làm như vậy không? Bọn họ là cha mẹ của tôi, tôi thân là người làm con, không thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Nhưng cha mẹ phạm phải sai lầm, tôi chỉ có thể một mình gánh chịu. Từ nay về sau, nếu trong lòng em còn oán hận, cứ việc trả thù tôi..."
"Thiệu Đình! Con đang nói bậy bạ gì đó? Chúng ta sai chỗ nào? Bọn họ muốn làm quỷ đoản mệnh, có quan hệ gì với chúng ta đâu?" Bà Mạnh thấy con trai lại không để ý mình, vì người phụ nữ này mà làm đến mức như vậy, chỉ cảm thấy tâm như bị đâm đau, không ngừng đau nhức. Đây là con trai của bà đấy, đã biến thành người không liên quan như vậy từ khi nào?
"Mẹ..." Mạnh Thiệu Đình bỗng nhiên mở miệng, giọng nói của anh rất ôn nhu, nhưng ánh mắt nhìn bà Mạnh lại mang theo thương xót, ánh mắt như vậy, so với cái nhìn chăm chú sắc bén thì càng làm cho người ta sợ hãi hơn.
"Mẹ, mẹ là mẹ của con, con không bỏ được mẹ, cũng không cách nào trách móc mẹ, nhưng mẹ làm chuyện sai lầm, con chỉ có thể cố hết sức bù đắp thay mẹ. Chuyện cho tới bây giờ, mẹ có nhận hay không cũng không sao cả, bởi vì con đã hạ quyết tâm chuộc tội thay rồi."
"Thiệu Đình..." Bà Mạnh lập tức che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551832/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.