Thanh Thu nghe cô nói như vậy, nhịn không được cười khẽ: "Tĩnh Tri, cô có thể nghĩ như vậy thì thật tốt quá, kỳ thực phụ nữ không nên quá quật cường, quá cố chấp, cũng không nên lấy tình yêu của phụ nữ yêu cầu trói buộc đàn ông. Tĩnh Tri, từ trước đến nay tâm đàn ông đều rất lớn, cô yêu cầu trong lòng bọn họ chỉ có tình yêu, vậy thì không thực hiện được. Mặc kệ thế nào, anh ta đối tốt với cô, anh ta chịu đối tốt với cô, chịu nhân nhượng cô, đã rất đủ rồi."
Tĩnh Tri có chút mờ mịt giật mình trong chốc lát, mới nhẹ nhàng cắn môi một cái. Ngón tay nhỏ dài của cô quấn dây điện thoại, quấn chặt một vòng lại một vòng, rồi buông ra một vòng lại một vòng, tâm giống như cũng bị sợi dây kia quấn lấy, dần dần buộc chặt.
"Thanh Thu, nếu như là cô, cô sẽ làm như thế nào?"
Thanh Thu trầm ngâm trong chốc lát, mỉm cười, nụ cười kia lại mang theo cô đơn: "Tĩnh Tri, cô xem ban đầu tôi quyết tuyệt bao nhiêu, không chịu tha thứ cho anh ấy, không chịu quay đầu lại, nhưng bây giờ thì sao?"
"Thanh Thu..."
Nét mặt Thanh Thu hiện lên một chút bi thương, yếu ớt nói: "Tôi yêu anh ấy, tôi có biện pháp nào đâu?"
"Vậy cô… tha thứ chuyện lúc ban đầu sao?" Tĩnh Tri có chút chấn động, phụ nữ ở trong tình yêu, thường thường đều là yếu thế, dù cho lúc trước Thanh Thu quật cường đến như vậy, không phải bây giờ cũng thỏa hiệp sao?
Thanh Thu lắc đầu, trong giọng nói lại hàm chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551822/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.