Nếu cô và Mạnh Thiệu Đình thật sự quấn quýt không rõ, dĩ nhiên là làm cho Mạnh Thiệu Đình mất đi sự cưng chiều của hai người già ở nhà họ Mạnh, người được lợi chỉ có Mạnh Thiệu Tiệm!
Hắn lại có âm mưu như vậy! Tĩnh Tri đột nhiên suy nghĩ cẩn thận, liền cảm thấy trong lòng giống như là bị người chợt hắt một gáo nước đá, khiến cô lạnh đến toàn thân đều đang phát run.
Thế nhưng, Mạnh Thiệu Đình đã đoạn tuyệt lui tới với cô, vì sao Mạnh Chấn Tông lại bỗng nhiên đổi đi chức vị chủ tịch Mạnh thị của anh?
Không lẽ trong lúc đó còn xảy ra chuyện gì mà cô không biết?
Tĩnh Tri đứng lên, đi chân trần đi tới trước cửa sổ. Thời tiết nóng tan đi một ít, cô kéo rèm cửa sổ, lại đẩy nửa cửa sổ ra. Có gió ấm áp thổi vào, thổi lướt qua sợi tóc của cô, mi tâm cô nhíu chặt, trong lòng lại có một giọng nói trầm tĩnh như nước đang nói chuyện với cô.
Phó Tĩnh Tri, hiện tại mày nên đối mặt với một lựa chọn rất quan trọng, mày nhất định phải bình tĩnh, nhất định phải tỉnh táo suy nghĩ một chút. Mày nên đi đâu? Mày nên chọn con đường như thế nào?
Cô đứng yên ở bên cửa sổ thật lâu, nhưng trong lòng vẫn trống rỗng, qua một lúc, cô vẫn không nắm được chủ ý, dứt khoát đi tới giá sách đơn sơ, thuận tay rút một quyển sách ra. Đây chính là sách của cha cô, lúc trước sau khi cha qua đời, cô rời khỏi Tĩnh Viên liền vội vàng mang theo.
Hốc mắt Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551821/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.