Anh chính là không bỏ cô xuống được, muốn ở cùng cô nhiều thêm một lúc. Trong thời gian đó, giống như hai người bạn già vậy, không cần ầm ĩ, không cần náo loạn, trò chuyện thật tốt là được rồi.
Đây là chuyện rất khó khăn ư? Trong bảy năm này, bọn họ chưa từng bình tĩnh ngồi xuống, mỉm cười nói mấy câu?
"Phó tiểu thư, Thiệu Đình sẽ không lừa cô." Hà Dĩ Kiệt mở miệng, anh nói như vậy, tự nhiên là có đạo lý của anh.
Sự quan tâm của Mạnh Thiệu Đình với Phó Tĩnh Tri đã từng khiến anh giật mình. Vào hai năm trước, anh đi qua giúp Thiệu Đình một tay, cường ngạnh mua Tĩnh Viên đã bắt đầu khởi công từ trong tay người khác, tốn gấp đôi giá thị trường, đối phương lại hung hăng làm thịt Thiệu Đình một khoản mới bằng lòng buông tay.
Thiệu Đình mua đất không phải là vì khai phá đất đai, không phải là vì việc buôn bán, không phải vì lợi nhuận. Thiệu Đình chuẩn bị tròn một năm, lấy được bản vẽ hoàn chỉnh, muốn phục hồi Tĩnh Viên như cũ rồi tặng lại cho cô
Mà mua mảnh đất kia không bao lâu, Phó Tĩnh Tri liền mang theo đứa nhỏ đi đến nước Mỹ. Hà Dĩ Kiệt từng cho là Thiệu Đình sẽ bán đi, hoặc là làm gì đó để thu hồi chút tiền vốn, nhưng anh ta vẫn mất vô số nhân lực, tài lực vẽ xong bản vẽ Tĩnh Viên, động thổ khởi công vào năm cô rời đi.
Hà Dĩ Kiệt là một người đàn ông rất thực tế, anh cho rằng phương thức biểu đạt tốt nhất của một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-hang-ty-cuop-lai-vo-truoc-da-sinh-con/551799/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.