Có lẽ biết mẹ đang nghĩ gì nên Đậu Nành mở miệng nói. “Ông cổ ngoại cứ yên tâm, con là anh trai thì chắc chắn phải yêu thương em gái. Đừng nói là một nửa, có là toàn bộ thì con cũng vui lòng.”
Nói xong, Đậu Nành đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ của em gái. Tay của Đậu Nành không lớn nhưng mà so với bàn tay của đứa bé sơ sinh thì nhìn vào lại rất dễ thương, hơn nữa lúc nằm còn lộ ra nắm tay nhỏ hồng của em bé.
Nghe được lời này, Ông cụ Uất Trì rất vui vẻ.
Ở bên cạnh, Tống An nhìn ba mình, nếu không phải ông là ba chắc có lẽ bà đã động thủ mất.
Bỗng nhiên, Ông cụ Uất Trì lại hỏi. “Đúng rồi, đã đặt tên cho con bé chưa?”
Hàn Minh Thư sửng sốt, cô nhìn Dạ Âu Thần. Dạ Âu Thần dịu dàng nói: “Em quyết định đi.”
Thế là Hàn Minh Thư suy nghĩ một chút rồi thành thật nói: “Ông ngoại, trước tiên chúng ta hãy lấy tên mụ cho bé. Còn tên khai sinh thì con chưa suy nghĩ ra, ông ngoại học thức uyên thâm, hay là ông lấy cho con bé đi?”
Lời này làm ông cụ Uất Trì cực kì sung sướng, vuốt bộ ria mép ra vẻ: “Nếu con đã mở miệng nhờ thì ông đây chỉ có thể đồng ý. Nhưng việc đặt tên là một chuyện vô cùng quan trọng, ông phải trở về suy nghĩ cẩn thận, trước đó con hãy nói cho ông nghe tên mụ của bé là gì”
“Giá Nhỏ ạ”
Giá Nhỏ cùng vần với tên của Đậu Nành – anh trai con bé – hai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/798556/chuong-1529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.