Lúc mới ngủ dậy cô không có cảm giác mãnh liệt như vậy, nhưng bây giờ càng đi càng cảm thấy vô lực, không như đã đụng vào vết thương.
Trong lòng Hàn Minh Thư sợ hãi, chỉ có thể vừa đi chậm vừa gọi xe.
Sau khi xe taxi đưa cô đến bệnh viện, Hàn Minh Thư vừa xuống xe, Tổng An đã tiến lên đỡ cô: “Cháu không sao chứ?”
Hàn Minh Thư lắc đầu, đi về phải trước hai bước nhưng lại suýt nữa ngã lộn cổ xuống đất, may là Tổng An nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cô.
Cảnh tượng vừa nãy khiến cho trái tim Tống An suýt nữa bay ra ngoài, phải biết bây giờ Hàn Minh Thư là một người phụ nữ mang thai, nếu như quả thực té ngã, đến lúc đó xảy ra chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng, vậy thì người dì là bà ấy thực sự khó tránh khỏi tội lỗi.
“Tại sao lại không chú ý như vậy?”
Tống An bắt đắc dĩ nhìn cô một cái, trong mắt mang theo sự trách móc nặng nề,
Trong lòng Hàn Minh Thư rất xấu hổ, cô vốn không muốn nói chuyện này với dì Tống, dù sao thì cô cũng có chút xấu hổ khi nói về loại chuyện này.
Nhưng tình huống bây giờ lại không thể không nói cho bà ấy biết.
Bây giờ cô bị bà ấy trách cứ như thế, Hàn Minh Thư cũng không dám mạnh miệng, chỉ có thể nhỏ giọng nói: “Xin lỗi dì Tống, vừa nãy cháu…. Có chút không tập chung.
Thấy cô cụp mắt xin lỗi, dì Tống mới nhận ra mình hơi quả lời, bà ấy ho nhẹ một tiếng thay đổi thái độ: “Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797982/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.