Hàn Minh Thư lấy điện thoại ra xem, phát hiện có rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Dạ Âu Thần.
Xem ra là anh đã tỉnh rồi.
“Nó gọi điện cho cháu à?” Tống An liếc nhìn màn hình di động của cô một cái, sau đó hỏi.
Hàn Minh Thư gật đầu: “Dạ.”
“Vậy cháu đã nghĩ phải nói với nó như thế nào chưa?”
Hàn Minh Thư suy tư, không trực tiếp trả lời Tống An, Tống An mím môi: “Có muốn dì về đó với cháu không? Dì có thể thay cháu giải thích.”
“Không cần đâu dì Tống, sáng sớm cháu đã làm phiền dì cùng cháu đến bệnh viện, hôm qua dì đã vất cả một ngày, hôm nay dì trở về nghỉ ngơi đi.”
Nghỉ ngơi?
Tống An nhíu mày, cười nói: “Cháu thật có tâm tư, tối hôm qua xảy ra chuyện như vậy, cháu cảm thấy người dì này còn có thể ngồi vững sao? Dì còn tưởng bên kia không có hành động gì bất thường, ai mà biết được….”
Nói đến đây, vẻ mặt Tống An lạnh đi rất nhiều.
Hàn Minh Thư còn đang định nói gì đó, nhưng đúng lúc này điện thoại lại vang lên, Tống An cười khẽ nói: “Cháu không cần phải lo lắng cho dì, thật ra dì rất quen thuộc chỗ này, dù sao dì cũng từng sinh sống ở đây rất nhiều năm, Âu Thần đang tìm cháu đó, cháu nhanh trở về đi, nhớ chú ý một chút, đừng làm đứa bé bị thương.”
Nghe vậy, Hàn Minh Thư đỏ mặt gật đầu.
“Cảm ơn dì Tống, cháu biết rồi.”
“Về sau gọi là dì nhỏ đi, cháu không cần khách khí với dì như vậy, sớm muộn gì chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797983/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.