Tối hôm qua cô bị giày vò đến nửa đêm, bây giờ cả người cô đều đau nhức, Hàn Minh Thư cắn môi dưới, khẽ nhắc bàn tay đang đặt ở bên hồng mình ra, đứng dậy mặc quần áo, Sau đó có quay đầu nhìn Dạ Âu Thần một cái.
Có lẽ là do được tính của thuốc cho nên anh ngủ rất sâu, Hàn Minh Thư chớp mắt mấy cái, đứng dậy đi về phải phòng tắm.
Cô nhặt hết mất chiếc quần áo vương vãi trên đất ném vào trong máy giặt. Hàn Minh Thư cảm giác được cơ thể có gì đó không ổn.
Cô đành phải đóng cửa lại kiểm tra một chút, phát hiện ở giữa chân minh có máu tươi,
Mặc dù số lượng máu không nhiều, nhưng cảnh tượng này cũng đủ khiến cô nhìn thấy mà giật mình.
Vẻ mặt Hàn Minh Thư tái nhợt, lót cho mình một miếng băng vệ sinh sau đó mở cửa đi ra ngoài.
Ban đầu cô mang thai vẫn chưa được ba tháng, mặc dù tối hôm qua cô đã bảo Dạ Âu Thần nhẹ một chút, nhưng Dạ Âu Thần không có nghe cô, những lúc cao trào vẫn không khống chế nổi mình.
Làm sao bây giờ?
Tình huống này có ảnh hưởng gì đến đứa bé không? Trong lòng Hàn Minh Thư sợ hãi muốn chết, nhưng lại không thể nói với Dạ Âu Thần.
Hàn Minh Thư suy nghĩ, đi vào phòng tắm lấy áo khoác, vừa ngay nhìn thấy Tổng An gọi điện cho cô. Dì Tống An….
Hàn Minh Thư giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, cô vội vàng cầm lấy điện thoại chạy ra ban công bắt máy.
“ Dì Tống.”
Tổng An ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797981/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.