Nếu như không phải cô thay đổi chỗ ở, hai người cũng sẽ không nằm chung một chỗ nhanh như vậy, mà bây giờ anh lại không khống chế nổi mình.
Nghĩ tới đây, Dạ Âu Thần nhắm mắt, trong lòng yên lặng nói, vẫn là làm người trước đi.
Quả thật là quá nhanh.
Phát hiện ra động tĩnh của người phải sau, cuối cùng Hàn Minh Thư cũng thở phào một hơi, không ngờ rằng câu nói này còn có hiệu quả tốt hơn ông ngoại.
Chẳng lẽ trong lòng của anh, quan điểm và suy nghĩ của ông ngoại hoàn toàn không quan trọng sao?
Đối với anh mà nói, cái nhìn của cô quan trọng hơn,
Nghĩ tới đây, trong tim Hàn Minh Thư cảm thấy ấm áp, nhưng mà nhiệt độ cơ thể vẫn đang tăng lên, Hàn Minh Thư thực sự buồn bực, di chuyển người cách xa anh ra.
“Đừng nhúc nhích”
Người nào đó khẽ rên một tiếng, giọng điệu mang theo chút nghiến răng nghiến lợi: “Nếu như hôm nay em muốn ngủ ngon ”
Hàn Minh Thư:
Đây là đang uy hiếp cô sao? Rõ ràng chính là thế, nhưng mà cho dù là uy hiếp, Hàn Minh Thư vẫn ngoan ngoãn không dám cử động, ban đầu cảm thấy được anh ôm ngủ có chút khó chịu, nhưng mà khi ý thức anh thật sự không làm gì mình, trái tim Hàn Minh Thư buông lỏng, cơn buồn ngủ ập tới, cô không khống chế nổi mi mắt mà ngủ thiếp đi.
Nghe thấy hô hấp của người trong ngực trở nên ổn định, Dạ Âu Thần không nhịn được cười khổ một tiếng.
Thật là một người phụ nữ không tìm không phổi, Anh thì đang chịu giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797954/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.