Kết quả vừa mở mắt, cô lập tức thấy được một gương mắt đẹp trai gần ngay trong gang tấc, Hàn Minh Thư giật này mình, suýt nữa kêu thành tiếng.
Thế nhưng tốc độ của Dạ Âu Thần cũng rất nhanh, trước khi cô kịp kêu thành tiếng, anh đã củi người chiếm lấy đôi môi của cô, “Um.”
Hàn Minh Thư trừng to hai mắt, vô ý thức đưa hai tay đẩy anh. Ngàn phòng vạn phòng, không ngờ rằng anh vẫn chạy đến trước mặt có bắt cô, hơn nửa còn không một tiếng động, người này…. Là ma quỷ sao?
Đại khái tầm mười mấy giây sau, Dạ Âu Thần mới lui ra, khản giọng nói: “Làm sao, không giả vờ ngủ nữa à?”
Hàn Minh Thư cảm giác cả môi và mặt mình đều nóng lên, một cái là bị hỗn đau, một cái là bị xấu hổ, cô hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, mặc kệ trong bóng tối Dạ Âu Thần có thấy được hay không, giọng điệu tức giận nói: “Em mới không giả vờ ngủ.
Vừa dứt lời, cô cảm nhận được phải trước mặt truyền đến tiếng cười, tiếng nói mang theo chút khán khăn, giống như là thanh âm phát ra từ cổ họng sau khi say rượu, nghe vô cùng gợi cảm và quyến rũ.
“Thật sao?”
Hàn Minh Thư cảm giác được vị trí bên người lần xuống, thế mà Dạ Âu Thần lại trở mình nằm xuống bên cạnh cô, mỗi anh di sát lại gần tại cô.
“Lần sau nếu giả vờ ngủ, nhớ khống chế tần suất hô hấp của mình.”
Hàn Minh Thư: “
“Cả hộ hấp lẫn nhịp tim đều nhanh như vậy, em nghĩ muốn lừa ai
Thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797953/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.