Nghe vậy, Đoan Mộc Tuyết từ chối không thèm nghĩ ngợi.
“Không gặp.”.
Cô ta vừa nói xong thì cảm thấy mình từ chối hơi nhanh, chỉ có thể hòa hoãn nói: “Anh, ý của em không phải như vậy, chỉ là hôm nay em không có thời gian, cho nên…
Đoan Mộc Trạch đứng tại chỗ, không nói gì, cử lắng lặng nhìn cô ta, Đoan Mộc Tuyết lập tức cảm thấy lông tơ phải sau dựng đứng hết cả lên. Mặc dù anh trai của cô ta lúc nào cũng bày ra vẻ mặt tươi cười, bình dị gần gũi, dáng và vô cùng dễ t chung.
Cái bình dị gần gũi, phóng khoảng không bị trói buộc chỉ là vẻ ngoài của anh ta mà thôi, trên thực tế Đoan Mộc Trạch rất có thủ đoạn, chỉ là từ trước đến giờ anh ta không thể hiện ra trước mặt người ngoài.
Ví dụ như hiện tại, trên mặt anh ta không có một chút biểu lộ dư thừa, nhìn không có một chút gì là tức giận, nhưng Đoan Mộc Tuyết biết, đây là điểm bảo trước khi nổi giận của anh ta.
Anh trai nổi giận….
Trong ấn tượng của cô ta chỉ có một lần duy nhất, nghĩ tới lần Đoan Mộc Trạch nổi giận kia, cho dù là em gái của anh ta, Đoan Mộc Tuyết cũng không nhịn được rùng mình một cái.
Sau đó cô ta mìm cười, đi về phía trước nói: “Bạn của anh có đẹp trai không? Nếu như bộ dạng đẹp trai, vậy… Em sẽ đi cùng anh nhìn một cái.
Cô ta yếu thế khiến Đoan Mộc Trạch nhìn cô ta nhiều thêm một chút, vài giây sau anh ta lại khôi phục lại nụ cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-bac-ty-khong-de-choc/797955/chuong-926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.