Tống Dương được dì giúp việc dẫn đến bệnh viện, vừa nhìn thấy mẹ, Tống Dương đã chạy ào đến.
''Mẹ ơi, Tiểu Dương lại tới thăm mẹ nè! Mẹ mau dậy đi, đừng ngủ nữa! Ngủ nữa sẽ thành heo đó!"
Dì giúp việc vội lui đi, để cho mẹ con Tống Dương được 1 mình, dì cũng định sẽ ra ngoài mua chút đồ ăn cho Tống Dương luôn.
...
Tống Dực đang ngồi trong phòng làm việc, trên bàn hắn chỗ nào cũng toàn là giấy tờ, trông rất bừa bộn, hắn muốn mình phải làm việc liên tục không nghỉ ngơi để vơi bớt nỗi nhớ cô, nếu hoàn thành xong hoặc còn dư thời gian sẽ đến bên cô ngay.
"Giám đốc Tống, nguy rồi!"
''Chuyện gì?"
''Bệnh...bệnh viện của thiếu phu nhân xảy ra hỏa hoạn!"
Người kia vừa dứt lời, Tống Dực đã vội vàng bật dậy chạy thẳng ra ngoài, bây giờ hắn chỉ biết, hắn phải đến bệnh viện cứu Nghiên Dương.
Tống Dực bất chấp vượt đèn giao thông mà đến bệnh viện, đến nơi, trước mắt hắn là bệnh viện bị lửa cháy bao quanh, xe cứu hỏa đã đến, mọi người đang tìm cách dập lửa và cứu những bệnh nhân ra ngoài, hắn xông đến, vội tìm bóng dáng của Nghiên Dương.
''Nghiên Dương đâu? Có ai thấy Nghiên Dương của tôi không?"
Không thấy, không có, chẳng lẽ Nghiên Dương còn ở trong đó sao? Không ai cứu Nghiên Dương của hắn hết sao?
''Xin lỗi Tống tổng! Lúc chúng tôi đến phòng của bệnh nhân Nghiên Dương, lửa đã bao vây cửa ra vào, kì thực chúng tôi không có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-duc-va-nghien-duong/2809598/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.