''Không! Cho dù cậu là người như thế nào đi nữa, tớ vẫn yêu cậu mà, tớ không quan tâm quá khứ của cậu như thế nào, cậu đừng lạnh nhạt với tớ như thế nữa được không Dực?"
Tống Dực gạt tay của Lý Nguyệt ra, hắn không nói gì, định quay trở về phòng.
''Tống Dực, cậu vì người phụ nữ trong đó mà ruồng bỏ tớ, có phải cậu bị Nghiên Dương đó bỏ bùa rồi phải không? Tại sao cậu lại yêu cô ta chứ? Chẳng phải trong lòng cậu cô ta luôn là người phụ nữ thâm độc chia cắt chúng ta sao? Hay là...cậu niệm tình đứa con của cô ta nên mới làm vậy? Không sao, tớ và cậu có thể cùng nhau nuôi thằng bé mà!"
Lý Nguyệt bị kích động, cô ấy níu lấy tay của Tống Dực.
''Lý Nguyệt, buông tay! Tớ niệm tình chúng ta là bạn, tớ sẽ không trách cậu!"
''Không! Chúng ta không thể nào là bạn được!"
''Buông tay!"
''Tớ không buông!"
Tống Dực đẩy Lý Nguyệt ra, có lẽ hắn đã dùng lực quá mạnh khiến cô ấy bị hất ngã đến đâm sầm vào tường.
"Ah!"
''Xin lỗi! Tớ và cậu đã không thể nữa rồi, bây giờ tớ chỉ xem cậu như 1 người bạn thôi, bây giờ cậu có mắng có đánh tớ thế nào tớ cũng đồng ý, chỉ xin cậu đừng nói những lời lúc nãy với Nghiên Dương, nếu không, tớ không niệm tình chúng ta là bạn nữa!"
"Dực..."
''Cậu đi vui vẻ! Tớ không thể ra tiễn được!"
Nói rồi, hắn dứt khoát bỏ vào phòng bệnh của Nghiên Dương, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-duc-va-nghien-duong/2809599/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.