Như thường lệ Lý Viên Viên ra hồ cá chăm sóc chúng, tưới nước vườn hoa mặc cho quản gia kêu ca.
Hôm nay không khác là mấy.
"Lý Viên Viên ơi Lý Viên Viên, sống vinh hoa cô lại không muốn, tổng đốc đã căn dặn cô không cần động móng tay vẫn có kẻ hầu người hạ, cớ làm sao cứ ra vườn giành việc với người khác?"
Cô thở dài: "Quản gia ơi quản gia, ta mệnh khổ quen rồi sống sung sướng liền thấy không quen, chỉ muốn vận động đôi chút cớ làm sao ông cứ đuổi ta hoài."
Quản gia mặt ai oán: "Tổng đốc ngày nào cũng gọi ta lên trách phạt cô có biết không? Hôm trước bị người ta thức sớm giành việc thì hôm sau cô thức sớm hơn người ta, ta thật sự hết cách với cô."
"Hết cách thì không cần nghĩ cách nữa, ta vốn dĩ thích vườn hoa này nên muốn chăm chúng, ông cứ báo cáo với tổng đốc như thế." - Lý Viên Viên nói xong xách thùng nước tiếp tục tưới cây.
"Cô có thể đi tán gẫu với mọi người, có thể ra ngắm hoa thỏả thích, tổng đốc chỉ dặn không cho cô động tay động chân vào việc nhà chứ đâu nói không cho cô đi chơi, xem như ta năn nỉ cô đi." - Lần đầu tiên trong đời quản gia phải năn nỉ người khác ngừng làm việc.
"Vô ích thôi, lúc trước ta phá hoại vườn hoa của anh ấy nên giờ phải chăm sóc cho chúng, nhất là cây tiểu tinh liên này, mặc dù chẳng có chút nào giống sen nhưng rất thơm lại rất đẹp còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605517/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.