Hàng ngày Lý Viên Viên đến thư phòng túc trực bên cạnh Hoắc Thừa Ân.
Anh dạy cô học tiếng nước ngoài, dạy cô xem bản đồ, dạy cô mưu lược quân sự.
Nếu là người khác có lẽ sẽ buồn chán vì những thứ này không dành cho phái nữ bọn họ nhưng cô lại khác, học hành chăm chỉ tiếp thu rất nhanh.
Vô tình hay cố ý những lúc hai người gần nhau đều xảy ra những va chạm mờ ám.
Ví như môi anh áp sát tai hay gò má cô như thơm lên.
Hay tay anh nắm chặt tay cô không buông dù chẳng học gì về phương diện này.
Lý Viên Viên quên bén chuyện đó chỉ chú tâm học tập thật tốt, có trời mới biết cơ hội này có đến lần thứ hai không.
"Tối qua em bệnh sao?"
Cô ngẩng lên: "Cũng không phải là bệnh gì, tối qua giông lớn quá nên em ra kiếm đồ che mấy khóm hoa vừa trồng sợ nó bị quật ngã, khi về có nhiễm lạnh chút nên sốt, uống thuốc liền khỏi."
"Chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng ỷ mình còn trẻ mà ngông cuồng, vì lo cho em nên quản gia phải cử người săn sóc suốt đêm, ảnh hưởng tới người khác rất nhiều." - Hoắc Thừa Ân không dời mắt khỏi sách, chỉ nhép nhép môi rồi im lặng.
Quản gia chưng hửng nhìn chủ nhân, thở dài cúi đầu.
Lý Viên Viên ngó qua quản gia rồi cũng im lặng tiếp tục viết bài, đang quan tâm hay đang trách móc đây?
Buổi trưa hôm sau đang say mê viết bài, giọng nói trầm ấm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605518/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.