Nói là làm, xe dừng lại trước cổng, Hoắc Thừa Ân sải cặp chân dài bế cô thẳng lên phòng mình trước sự ngỡ ngàng ngơ ngác đến bật ngửa của nhiều người hầu.
Chuyện là quản gia vẫn chưa thông báo nên chưa ai biết cốt lõi bên trong là gì.
Lý Viên Viên rối rém hết lên, từ chối không được mà đồng ý thì không muốn, não cô hoạt động hết công suất tìm phương án tẩu thoát.
"Không cần trốn, em chạy không thoát đâu."
Hoắc Thừa Ân nhìn bộ dạng hoang mang của cô không khỏi hứng thú.
"Em... Người em đang rất dơ, em muốn đi tắm, phải, đi tắm." - Lý Viên Viên cuộn người trong chăn thò đầu ra chỉ vào nhà tắm, cười lấy lòng.
Anh nghiễm nhiên đồng ý: "Anh dặn người lấy đồ khác cho em."
Chờ anh ra khỏi cửa cô liền chui tọt vào nhà tắm thở hổn hển tìm phương án đối phó.
Dù hi sinh vì nghiệp lớn nhưng cũng đâu phải bán rẻ thân mình, hắn muốn dùng giờ nào thì dùng sao.
Phải làm sao? Phải làm sao?
"Viên Viên..."
Hoắc Thừa Ân bên ngoài gọi.
"Em đang tắm."
"Gần một giờ rồi." - Anh gõ cửa.
Lý Viên Viên đứng chặn cửa: "À, kem khó tẩy ra quá, anh chịu khó chờ thêm chút nha, nó dính hết lên tóc nên em phải gội đầu nữa."
Bên ngoài yên tĩnh không hồi âm, cô thở phào ngồi vào bồn tắm tiếp tục ngâm nước lạnh.
Dụ dỗ có nhiều cách, đâu nhất thiết phải lên giường, bổn cô nương lâm bệnh thử xem ngươi có quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-doc-tai-thuong-dung-yeu-toi/3605516/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.