Chiếc xe chạy trên con đường bằng phẳng, từ trung tâm thành phố về quê, tổng cộng mất khoảng hơn một giờ.
Kiều Kiều sớm đã ăn sạch những thứ được đặt vào buổi trưa, đặc biệt thích bánh tart trứng, bánh pi đậu đỏ và cánh gà chiên. Lúc này cậu đang mải mê chơi với con vịt đồ chơi nhỏ đang vỗ cánh kêu "cạp cạp", trông rất vui vẻ.
Theo thời gian khi cậu lớn lên, hầu hết thời gian thì gia đình vô thức đối xử với cậu như một người trưởng thành.
Nhưng tâm hồn cậu vẫn còn đang ở năm sáu tuổi
Mặc dù người trong nhà vẫn nói chuyện với cậu bằng giọng dỗ dành trẻ con nhưng nhiều năm rồi Kiều Kiều cũng đã không còn chơi đồ chơi nữa.
Niềm vui duy nhất của cậu là xem phim hoạt hình.
Nếu không trải qua sự thay đổi này, có lẽ cả đời cậu sẽ bám rễ ở vùng quê, ngây ngô xem phim hoạt hình cho đến khi cha mẹ già đi. Có lẽ sau này cậu sẽ từ từ học cách nấu những món ăn đơn giản, nhưng mỗi khi Tống Đàn nhìn cậu, luôn không kìm được ý muốn mang đến cho cậu nhiều niềm vui hơn.
"Kiều Kiều, bán hết rau rồi, chị sẽ đưa em đến công viên giải trí ở thành phố Ninh nhé." Thành phố của họ quá nhỏ, trẻ em nhiều nhất chỉ có thể đến công viên chơi vài thiết bị đơn giản. Nhưng những thiết bị đó thực sự đã quá cũ rồi, Tống Đàn vẫn không yên tâm. thành phố Ninh dù sao cũng là thủ phủ tỉnh, cơ sở hạ tầng đầy đủ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-dan-ky-su/3620809/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.