Tống Hồng Mai rất không vừa lòng: “Ông làm ăn buôn bán mà không muốn có khách sao?”
Ông Trương cũng không vui: “Bà chị của tôi, mỗi lần chị dẫn người tới đều phải giảm giá, tôi nào có lợi nhuận gì?”
Mỗi người làm buôn bán đều nói như vậy, Tống Hồng Mai tự bán bánh trứng cũng không kiếm được tiền sao!
Bà ấy mới không tin.
Vì thế quay đầu nói với Tống Đàn: “Đừng thấy nơi này trông tồi tàn mà coi thường, thực ra cả khu đất này đều là của ông ta đấy, nếu không thì cái nhà cũ kỹ ở khu trung tâm này đã bị phá dỡ từ lâu, làm sao mà còn bán gà bán vịt được? Người ta đã sớm đến đây rồi.”
Cũng may chỗ này là kẽ hở của mấy người trong đơn vị, không ảnh hưởng đến diện mạo của thành phố, nếu không việc làm ăn lén lút này đã sớm không làm được.
Tống Hồng Mai đã ở trong khu nhà tập thể hơn hai mươi năm, bà ấy hiểu rất rõ tình hình: “Đàn Đàn, đừng để bị ông ta lừa, mấy con vịt này đều là ông ta tự ấp ở nhà, chi phí chẳng đáng là bao – cô cả nói cho con biết, năm ngoái là bốn tệ một con, đừng để bị lừa nhé!”
Sắc mặt ông Trương cũng thay đổi “Chị! Chị cố ý phá đám có phải không? Năm trước là giá của năm trước, năm nay sao lại không tăng giá chứ? Bốn tệ tôi không bán!”
Tống Hồng Mai lại quay người bỏ đi: “Các ngươi nói chuyện đi, tôi phải chạy về nấu cơm.”
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-dan-ky-su/3620793/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.