Trở về resort, nhìn một bàn ăn bày biện đẹp mắt nhưng mọi thứ đều đã nguội lạnh hầu như chưa được động vào, Dương Vũ Hàn mới nhớ ra mình đã hẹn sẽ ăn tối cùng Lưu Hạo Thần.
Có một chuyện Dương Vũ Hàn không đời nào nói cho cậu biết, đó là hôm nay anh tới quán bar gặp Hạ Thiên Tường, một phần là muốn đánh giá tiềm năng phát triển của cậu ta, phần còn lại là cùng cậu ta lên giường.
Hạ Thiên Tường quả thật rất đẹp, hoàn mỹ tinh xảo như đá quý được gọt giũa tỉ mỉ, cậu ta uống vài ly rượu, gò má liền ửng hồng, sóng mắt mênh mang một vẻ lạnh nhạt vừa mơ màng lại quyến rũ, là người bình thường đứng trước một người đẹp như vậy nhất định sẽ động tâm.
Nhưng Dương Vũ Hàn thì không. Ý định lên giường với cậu ta cũng bị dập tắt.
Không phải anh đột nhiên thích ăn chay hay bỗng dưng muốn làm quân tử, mà đơn giản vì anh không có hứng.
Hạ Thiên Tường đẹp, nhưng Dương Vũ Hàn đã gặp qua biết bao người đẹp đến kinh tâm động phách cả nam lẫn nữ, ngây thơ, sắc sảo, nóng bỏng, quyến rũ, dịu dàng, đứng đắn, mạnh mẽ nam tính anh đều đã thử qua, cậu ta so với những người đó chẳng có gì nổi bật. Dương Vũ Hàn có thể hiểu tại sao Hạ Thiên Tường có tài, có sắc lại mãi chưa nổi được. Cậu ta không có cá tính. Mỗi lời nói cử chỉ đều quá kịch, quá khuôn mẫu, dường như cậu ta vẫn đang sắm một vai diễn trong chính cuộc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786134/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.