Đứng trước cửa nhà, Lưu Hạo Thần dùng dằng không vào, suy cho cùng thì quan hệ của cậu với ba mẹ vẫn là bằng mặt không bằng lòng, dù cho mẹ luôn cố tỏ ra thoải mái khi nói chuyện với cậu nhưng cậu biết trong lòng ba mẹ vẫn có điều còn lấn cấn. Dương Vũ Hàn thấy vậy liền dứt khoát bấm chuông cửa. Một lúc sau, cánh cửa mở ra, một phụ nữ trung niên xinh đẹp xuất hiện, Dương Vũ Hàn vừa nhìn liền biết đây ắt hẳn là mẹ Lưu, Hạo Thần đúng là rất giống mẹ. Mẹ Lưu vừa nhìn thấy con trai liền cất cao giọng:
- Đã chịu về rồi đấy à? Từ Lôi đâu?
Lưu Hạo Thần chưa kịp mở miệng, Dương Vũ Hàn đã nở nụ cười chói chang mù mắt người, lên tiếng:
- Con chào cô.
Mẹ Lưu trừng mắt nhìn chàng trai đứng cạnh con trai mình, cảm thán:
- y dô, cậu đẹp trai này là ai thế này?
- Con là Dương Vũ Hàn, bạn của Hạo Thần ạ.
Người đâu mà vừa cao, vừa đẹp trai, giọng nói lại dễ nghe, mẹ Lưu trong phút chốc đã có cảm tình với anh, vội vàng đon đả kéo hai người vào nhà. Dương Vũ Hàn nhanh nhẹn đưa mấy túi quà mà anh dày công chuẩn bị, mẹ Lưu một bên trách móc sao mà khách sáo tốn kém thế, một bên lại cười đến độ khóe môi mãi không hạ xuống.
Đến bữa, Dương Vũ Hàn còn xắn tay áo hăng hái vào bếp cùng mẹ Lưu, khiến cho thiện cảm của bà đối với anh tăng vọt tới tận trời. Nhìn anh nhanh nhẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-cong-bi-de-roi/2786112/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.