Tên Hắc y tiến từng bước đến gần nơi của Mộ Tuyết,chiếc áo choàng tung bay theo từng nhịp chân,đôi tay đeo găng bảo hộ bằng da đen bóng khẽ đan vào nhau bẻ khớp ngón tay kêu lên răn rắc,khoé miệng Hắn nhếch lên cười một tràn đầy thống khoái.
-Ha ha ha...Thần Đan Bất Diệt...cuối cùng Ta cũng thấy được mi...đến đây...
Viên Linh Đan tròn to như quả cam toả ra linh khí vàng óng ánh đang bay lên giữa khoảng cách Mộ Tuyết và Khiêm Tử Lăng,bất chợt bị tên Hắc y đưa một tay hút lấy,viên linh đan bay về hướng của Hắn,Mộ Tuyết mở mắt dùng lực hút trở lại,con ngơi của tên Hắc y co rút bất ngờ nháy sáng vì không thể hiểu vì sao Mộ Tuyết không còn linh đan vẫn có thể dùng được linh lực.
-Grừ...khốn kiếp thật...Ngươi giả vờ chuyển Thần Đan ư?
Mộ Tuyết hạ đầu mài,ánh mắt sáng quắc quyết đoán,cắn chặt răng cố sức kéo Thần Đan quay trở về,nơi khoé miệng cũng đã tuông máu đỏ chảy xuống cằm.
-Hừ...xem ra ông bạn già không muốn phối hợp với Ngươi rồi...
Tuy Mộ Tuyết có thể dùng Linh Đan của bản thân bộc Thần Đan đưa ra ngoài nhưng Vũ Thần vẫn có thể khống chế Thần Đan của mình,Y bất ngờ phát linh lực bắn ra tứ phía,tên Hắc y không phản ứng kịp thời nên cũng bị trúng chiêu đẩy văng ra xa,dấu mũi giày cày lên đất sâu hoắm .Tuy nhiên thương tích này không khiến cho tên Hắc y từ bỏ Thần Đan,Hắn nhanh tay tung chưởng đánh đến Mộ Tuyết.
-Hừ...chỉ một trò cỏn con muốn giết được ta sao...ngươi ngây thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-chu-ac-ma-cua-ta/2176908/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.