Sanzu trở về sau khi giúp đỡ bạn bè cũ, và vọ vua của mình, hắn từ bỏ chuyện đi theo họ để quay lại với em người yêu bé nhỏ, nhưng lại không biết ban nãy bản thân đã gấp gáp muốn ra đó mà quên mất chuyện để ý vẻ mặt khác lạ của Machiko.
"Gin, em đâu rồi."
Sanzu gọi nhưng không thấy ai lên tiếng, hắn bất đầu trở nên vội vã hơn đi khắp nơi tìm kiếm, cuối cùng thấy Machiko trốn trong tủ âm tường của phòng ngủ.
"Sao em lại trốn ở đây?"
"Haru…"
Machiko ngước mặt lên, trên mặt giàn giụa nước mắt, hốc mắt đỏ hoe vì khóc, Sanzu đau lòng vội bế nó ra xoa đầu an ủi rồi ngồi xuống đất tựa lưng vào tường, đặt Machiko vào lòng vuốt ve.
"Em sao thế?"
"Em cứ nghĩ là anh sẽ theo họ. Em cứ nghĩ anh sẽ đi cùng Kurokawa Renka đó, em sợ lắm, sợ bị bỏ lại một mình."
Sanzu như nhận ra bản thân đã làm ra hành động ngu ngốc đến mức nào, hắn nâng cằm Machiko lên đặt xuống môi một nụ hôn thật sâu thật dài, thật ngọt ngào. Nó còn nhỏ nào đã hôn ai bao giờ, dáng vẻ vụng về đến đáng yêu, chậm rãi tiếp nhận tình cảm của Sanzu.
"Tao sẽ không đi đâu hết. Tao ra giúp vì đó là người quen cũ rất thân, dù cho kiếp trước hắn đã giết em, nhưng tao lại không thể ghét hắn bị vua của mình, tao mới là kẻ tôi tệ trong câu chuyện rối ren này."
"Anh không tồi tệ. Chỉ là em sợ anh sẽ coi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574723/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.