"Tại sao anh lại yêu em?"
"Sao em lại hỏi vậy?"
"Vì em cảm thấy anh không thật sự yêu em."
"Không yêu em? Tao rất yêu em, Gin."
"Em cảm thấy anh xem là thế thân."
…****************…
Mảnh kí ức vụn vỡ lại xuất hiện, Machiko quay đầu nhìn Sanzu đang mở to mắt dán chặt đồng tử lên sự chuyển động nhịp nhàng uyển chuyển và nổi bật của cô gái cột tóc đuôi ngựa đội mũ lưỡi trai phía xa. Trong kí ức của Machiko nguyên gốc, cô ấy từng hỏi Sanzu có thật sự yêu hay chỉ xem cô ấy là người thay thế, hắn đã không trả lời…
"Haru…anh…"
Sanzu không hề để ý Machiko đang run lên khe khẽ, tay nó bấu chặt góc áo của hắn, tay còn lại thì nắm thành quyền, móng tay bấm vào lòng bàn tay đau điếng nó vẫn mặc kệ. Cái cảm giác trái tim thắt lại, sự bất an trào dâng khi thấy người mình yêu chăm chú với tình cũ khiến Machiko nhớ đến một câu nói:
‘Khi cô ấy rơi lên, em liền biết bản thân đã thua rồi.’
"Gin, bây giờ tao sẽ ra ngoài xem có chuyện gì, em ở yên đây, khoing được ra nguy hiểm lắm biết không?"
Sanzu nắm lấy vai nó, còn gấp gáp thơm lên mặt nao mấy cái rồi xách katana lên, xem qua đạn trong súng bạc chỉnh trang quần áo rồi chuẩn bị rời đi. Machiko càng sợ hơn, nó nắm lấy tay hắn, lắc đầu nguầy nguậy, con khóc từ ác mộng tuổi thơ của thân chủ chưa dứt, nó ngập ngừng:
"Đừng đi…—…xin anh đừng đi mà. Đừng ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574722/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.