Đúng như Machiko nghĩ, đàn em của Sanzu vẫn còn sống họ mạnh hơn những gì nó tưởng tượng, thậm chí họ còn đem theo cả người đồng nghiệp cũ của Sanzu, Akashi Takeomi, cũng đồng thời là anh trai của hắn.
"Lâu lắm không gặp, mày vẫn tỏ thái độ xấc xược đó với tao nhỉ?"
Takeomi nhếch miệng cười khi cả nhóm tụ tề đầy đủ bên trong đống đổ nát của căn cứ Saitama. Machiko đứn một bên thở dài thườn thượt, đây chính là khung cảnh anh em cây khế tương phùng sao?
Quá căng thẳng rồi đi.
Hơn nữa, sao nó lại đứng ở giữa vậy?
Đám đàn em kia còn nhìn nó chằm chằm nữa!
Wtf!?
Sanzu, bảo chúng đi kìa, nhìn gì như muốn ăn tươi nuốt sống vậy!?
"Cất cái mắt đi lũ kia, bé cưng của tao chúng mày phán xét cái quái gì?"
Đúng phải mắng như vậy mới là Sanzu Haruchiyo mà Machiko biết.
Nó khoanh tay trước ngực gật gù bày ra vẻ mặt tự hào.
"Tch. Kệ đi, lần này gọi chúng mày tới là vì muốn chúng mày cùng tao gây dựng lại đống đổ nát này, tao muốn biến nó thành căn cứ của mình, nơi tao và Gin có thể sống yên ổn đến lúc kết thúc mạt thế."
Khoan đã nào Sanzu à.
Nói từ từ thôi.
Họ đứng hình cả rồi.
Anh trai của anh cũng vậy kìa.
"Trả lời?"
"Rõ đã hiểu thưa sếp!"
Đừng có hét.
Thỏ biến dị hoặc chó tai thính lắm nghe thấy bây giờ lũ điên này.
Machiko tự hỏi có nhất thiết phải hô to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tokyo-revengers-o-mat-the-ta-bau-lay-nam-phan-dien-khong-roi-/3574724/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.