Cậu cũng dọn dẹp đồ đạc rồi gọi bác chủ tiệm nhờ bác đến đón. Trước khi đi cậu cũng để lại thẻ mà anh đã cho cậu ở trên bàn rồi mới rời đi.
Về đến tiệm,bác chủ tiệm nhìn cậu nói.
- "Cứ ở đó cũng được mà,cháu còn chưa cả khỏe cứ đòi về làm gì"
- "Ở đó....không thoải mái,với cả nhìn vậy thôi,cháu khỏe lắm rồi mà"
- "Sao cháu không kể với bác về chuyện của cháu"
- "...Có gì đâu bác..cũng không có gì vui hết"
- "Nhìn là biết còn yêu thằng nhóc kia rồi,bác tin chắc là cháu đang gặp vấn đề gì đó"
- "Không đâu mà..thôi cháu ngủ một chút nhé..chiều cháu dọn dẹp..."
- "Vớ vẩn,cháu cứ nghỉ ngơi đi khi nào khỏe hẩn mới được làm"Bà cắt ngang nói
- "Cháu khỏe rồi mờ.."
- "Không,cháu mà làm ta đuổi việc cháu luôn"
- "Ơ.."
- "Thế nhé,nghỉ đi"
Bà ấy nói rồi rời đi. Cậu nằm đó một lúc rồi cũng mệt mỏi mà thiếp đi mất.
...----------------...
Bên này,anh đến bệnh viện vào phòng bệnh nhưng không thấy cậu đâu chỉ thấy mỗi cái thẻ nên cũng đã hiểu là cậu đã tự ý xuất viện.
Anh cũng chẳng còn sức nữa,anh bỏ bữa rồi thức khuya. Cố ép mình làm việc cho rằng sẽ có thể quên đi cậu nhưng lại hoàn toàn không được. Anh còn uống rượu nhiều hơn.
Anh giờ không khác gì một kẻ nghiện thiếu thuốc.
......................
Mấy ngày hôm sau,cậu đang dọn dẹp cửa tiệm thì có người đi vào.
- "Chào quý kh..."
- "Sao vậy?"Anh nhìn cậu.
- "Sao anh lại đến đây?"
- "Mua hoa.."
- "...Quý khách chọn đi ạ,cần gì tư vấn cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-tu-rat-lau-roi/877097/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.