Cậu nhanh chóng đi ra vườn rồi ngồi xuống ghế ở ngoài đó.Cậu sờ sờ vào bụng rồi nói.
- "'Mai sau con đừng như papa nha.. khổ lắm, con phải sống thật tốt vào... không biết khi con được sinh ra papa có còn sống không nữa, bác sĩ bảo papa là khó sống lắm nhưng mà thà papa chế.t đi còn hơn,giờ người papa yêu người ta ghét papa lắm nhưng mà sau này papa có không sống cùng con thì con cũng phải nghe lời người ta đấy.."Cậu vừa nói vừa rơm rớm nước mắt.
- "Con có muốn uống gì không?"
Cậu nghe tiếng bác quản gia thì liền lau nước mắt rồi quay qua nhìn bác quản gia với vẻ mặt vui vẻ.
- "Con không uống gì đâu bác.."
- "Muốn ăn uống gì thì nói bác nghe chưa"
- "Dạ.. con nhớ rồi"Cậu cười nhẹ.
Cứ thế thời gian trôi đi, với sự chăm sóc của bác quản gia thì cậu cũng tăng lên được vài cân nhưng trong thời gian này thì anh không về nhà ngày nào.
Do cậu là omega nam nên thời gian mang thai của cậu cũng ngắn hơn người khác. Cậu chỉ mang thai trong 6 tháng.
Giờ là tháng thứ 6 rồi nhưng cũng chẳng thấy có ngày nào anh về nhà.Nếu có về thì cũng là lúc đêm rồi lại rời đi. Có lần cậu chào anh thì anh lại bơ cậu rồi cứ thế đi.
Hôm nay trong lúc đang đi dạo ngoài sân vườn thì cậu bị đau bụng. Cậu đau đớn ngã xuống dưới thảm cỏ.
- "A.. đau.. đau quá.."Cậu đau đớn nói.
- "Mau gọi cấp cứu.. mau chuẩn bị xe mau lên mau lên, Bảo Bảo vỡ ối rồi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-tu-rat-lau-roi/877068/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.