Sáng hôm sau hai người đang định ra xe thì bỗng dưng cậu dừng lại.
- "Đi mau lên, đừng làm mất thời gian của tôi"
- "Tôi xin cậu chủ.."Cậu vừa nói vừa quỳ xuống.
- "Gì vậy?"
- "Cho tôi giữ lại em bé đi..tôi xin cậu chủ đấy.. tôi sẽ không lấy tiền của cậu chủ.. không lấy bất cứ gì cả, mọi thứ, gì cũng được nếu cậu chủ muốn tôi sẽ cho cậu chủ tất cả"Cậu vừa nói vừa khóc.
- "Mau đi thôi"
- "Kể cả tính mạng của tôi..chỉ cần cậu chủ cho tôi lại giữ lại em bé thôi..."
- "Sau 1 năm thỏa thuận, cậu không lấy tiền thì lấy gì nuôi nó. Đẻ nó ra rồi cậu chế.t thì ai sẽ nuôi?"
- "Không có tiền.. tôi sẽ cố gắng kiếm tiền để nuôi, nếu tôi có chế.t thì ít nhất cũng là chế.t vì con"Cậu cúi gằm mặt xuống.
- "Đi về phòng đi"
Cậu nhanh chóng trở về phòng. Anh thì ngồi ở sofa rơi vào suy nghĩ. Một lúc lâu sau anh đi vào phòng cậu.
- "Có.. có chuyện gì sao ạ?"
- "Tôi sẽ cho cậu giữ lại đứa bé nhưng cậu phải tăng cân"
- "Tăng cân.. vâng ạ, tôi biết rồi"
- "Thẻ đây,muốn tiêu gì cũng được"
- "... Cảm ơn cậu chủ"
Anh quay người rời đi, cậu cầm lấy thẻ rồi đặt vào ngăn kéo, đóng lại.
Cậu đang ngồi thẫn thờ thì bỗng có tiếng gõ cửa làm cậu giật mình.
- "Vào đi ạ"
- "Đồ ăn của cậu đây ạ"Bác quản gia đi vào rồi nói.
- "Ơ..bây giờ đã đến giờ ăn tối đâu ạ"
- "Đây là cậu chủ yêu cầu đấy, cậu ăn đi"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-yeu-anh-tu-rat-lau-roi/877067/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.