Chương trước
Chương sau
Cho rằng Lý Hân đến đây là vì không thể buông bỏ được đoạn tình cảm đối với mình trong suốt nhiều năm qua, nên mới mượn lý do là ký hợp đồng để gặp mặt.

Cả chuyện từ chức thư kí, chắc chắn cũng là cố tình gây chú ý, đã vậy thì Dương Phong anh trước giờ rộng rãi, không tính toán chuyện cũ nữa nên hợp đồng này giải quyết đơn giản thôi.

Dương Phong từ lúc ngồi vào bàn tiếp khách thì đôi con ngươi màu hổ phách không rời khỏi Lý Hân một centimet nào, đã vậy còn tủm tỉm cười một mình.

Không biết tên nam chính này có phải là đang tìm thủ đoạn để trả đũa cô vì hôm qua bị ông nội đánh hay không?

Thấy Tổng giám đốc nhìn Lý Hân chằm chằm còn mang theo ý tứ đầy ám muội, Kiều Trinh chỉ đành phá vỡ bầu không khí kì lạ này: " Dương tổng ngồi cũng nóng ghế rồi mà vẫn không có gì để hỏi sao ạ? Dù gì đây cũng là giờ làm việc nên chắc anh bận lắm."

" Biết rồi còn hỏi làm gì?" Dương Phong chóng tay lên sofa, mắt vẫn không rời Lý Hân, mĩm cười nói: " Vào vấn-đề-đi."

Đột nhiên chạm mắt với Dương Phong, ánh mắt hắn vẫn không vì vậy mà di dời nữa cen làm Lý Hân thấy có hơi lạnh gáy. Đây cũng giống yêu râu xanh quá rồi.

Đã vậy còn cố tình nhấn mạnh ba từ cuối, là muốn xem cô làm thế nào để được kí hợp đồng đó sao?

Kiều Trinh sớm đã quen với tính khí của Tổng giám đốc, lại mĩm cười nói tiếp: " Vậy, tiểu thư muốn ký hợp đồng người mẫu với công ty Dương Thịnh, không biết Dương tổng có thể xem qua hồ sơ hay không?"

" Phải xem người này có tài năng gì?"

" Vâng?" Còn tưởng mình nghe nhầm, Kiều Trinh hoang mang nói: " Trước khi làm thư ký của anh, tiểu thư đã làm người mẫu một thời gian, năng lực ra sao anh cũng biết rõ chứ?"



" Thủ đoạn không thể xem là năng lực được." Nụ cười trên môi Dương Phong chợt thu lại, nhớ đến trước kia Lý Hân đã ức hiếp Lưu Vân ra sao thì tâm trạng liền trầm xuống.

Lúc này, Lý Hân cũng muốn minh oan cho bản thân nhưng nghĩ lại trước kia thật sự đã có nhiều lần gây rắc rối cho nữ chính nên chỉ mím môi, không nói.

" Vậy hợp đồng... có thể xem qua không?" Sắc mặt Dương Phong trở nên đáng sợ, làm Kiều Trinh cũng phải dè chừng.

" Không phải anh đang tính toán chuyện hôm qua nên gây khó dễ cho tôi đó chứ?" Có cảm giác như tên nam chính này đang trì hoãn thời gian, Lý Hân ngồi đến ê mông, không nhịn nổi mới lên tiếng: " Anh cũng keo kiệt quá đi. Chẳng là anh hôm qua lại chạy theo tôi đến tận nhà ngoại rồi làm ầm lên chuyện chúng ta ngủ..."

" Cô, Lý Phương Hân!"

Đang nói thì Dương Phong đột nhiên đứng phắt dậy, hét lớn tên Lý Hân, làm cô giật thót người nhìn hắn.

Dương Phong sau đó cũng nhận ra mình có hành động không kiểm soát mới bình tĩnh ngồi xuống, ho khan vài tiếng rồi nói: " Công tư phân minh, đang trong giờ làm việc, lần khác mới nói đến chuyện tư vậy. Đưa hồ sơ cho tôi."

Vẫn còn chưa kịp hoàn hồn vì tiếng hét khi nảy, lại bị Dương Phong lườm một cái khiến hồn vía cũng lập tức trở về thể xác, Kiều Trinh nhanh chóng đưa tập hồ sơ của Lý Hân cho hắn xem rồi quay lại phía đối diện Tần Vương đứng.

Tần Vương vẫn giữ vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra, lời của Lý Hân tuy chưa nói hết nhưng cũng đã bao quát toàn bộ câu chuyện rồi, không muốn biết cũng không được. Chỉ là không ngờ Dương tổng lại vì chuyện Lý Hân nghỉ việc mà tức giận đến mức chạy tới nhà cô ấy làm loạn.

Đúng là không giống bình thường chút nào.

Ngược lại với vẻ điềm tĩnh của Tần Vương thì sắc mặt Kiều Trinh lúc xanh lúc trắng như uống phải thuốc độc vậy. Nếu chỉ một mình Lý Hân nói thì Kiều Trinh có thể không tin, nhưng Lý Hân lại đi nói trước mặt Dương Phong mà hắn ta cũng không có ý chối bỏ, vậy tức là... gạo nấu thành cơm rồi?



Làm việc ở Dương Thịnh chỉ bốn năm nhưng Kiều Trinh biết rõ Dương Phong ghét nhất loại người thâm độc tính kế sau lưng mình như thế nào.

Chuyện gạo nấu thành cơm kia, nếu Lý Hân không dùng thủ đoạn thì làm sao trèo lên giường của Dương Phong được.

Ở những công ty khác, đội ngũ truyền thông không tốt như Dương Thịnh, nếu Lý Hân làm việc ở những nơi đó có khi còn bị tai tiếng nhiều hơn, một phần là do tính cách của cô ấy, phần còn lại là những tay săn ảnh và nhà báo cố ý tạo scandal.

Nên môi trường làm việc tốt nhất chính là Dương Thịnh, có đội ngũ truyền thông rất xuất sắc.

Vì muốn Lý Hân có thể sớm giảm bớt scandal mà Kiều Trinh cả đêm đã phải tìm Tần Vương nhờ giúp đỡ. Dù ban đầu anh ta không đồng ý nhưng cuối cùng vẫn thoãn hiệp, giúp Kiều Trinh sắp xếp một cuộc hẹn với Dương Phong.

Vậy mà bao nhiêu công sức cô bỏ ra đều vì Lý Hân mà hoá thành công cốc hết rồi.

Kiều Trinh chỉ biết khóc trong lòng nhiều chút. Giờ thì có mơ cũng đừng mong Dương Tổng chịu ký hợp đồng.

" Hừm..."

Dương Phong hai mắt dán chặt vào tập hồ sơ, đọc đi đọc lại mấy lần vẫn không nói gì. Đột nhiên hắn nhăn mày, nhìn Lý Hân hỏi: " Đây là hồ sơ của cô?"

" Phải, là hô sơ của tiểu thư. Tôi đã cất công chuẩn bị..."

" Tôi đang hỏi Phương Hân." Chưa đợi Kiều Trinh giải thích xong, Dương Phong đã trầm giọng nói: " Không phải là đồ giả chứ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.