" Đồ giả?" Bị nghi ngờ hồ sơ của mình là giả, Lý Hân mới lớn giọng: " Anh dựa vào cái gì để nói?"
" Không phải à."
Dương Phong gật gù nhìn sấp hồ sơ trên tay rồi lén nhìn lên gương mặt như vừa bị công kích của Lý Hân, đột nhiên tim hắn lại đập mạnh hơn một nhịp.
Lúc này mới cảm thấy không đúng, vội đặt hồ sơ lên bàn, điều chỉnh lại tư thế rồi nhã nhặn nói: " E hèm, hồ sơ thì đạt nhưng còn năng lực thì phải xem xét."
" Đúng lúc phòng tập vẫn còn huấn luyện viên, hay là cứ xuống đó làm một bài kiểm tra. Nếu được huấn luyện viên thông qua thì tôi không có gì để nói, cứ vậy mà ký."
Nghe tới đây Lý Hân có chút nực cười, luận kiếp trước hay kiếp này cô đều là người mẫu hạng A, tên nam chính kia không phải là xem thường cô quá rồi chứ?
Nghĩ kĩ lại thì hắn ta chưa từng xem cô trình diễn lần nào nên dễ hiểu thôi.
Thân là hôn thê phải giúp hắn mở mang tầm mắt một chút mới được.
" Nếu được vậy thật tốt quá, chỉ là tôi đã lâu mới quay lại giới người mẫu, có sai sót xin đừng quá nặng lời a."
" Là kiểm tra sao có thể nhắm mắt cho qua." Nhìn biểu hiện của Lý Hân chắc là đang sợ trượt đây mà, Dương Phong khoái chí, câu lên ý cười: " Nếu cô làm lại cái trò hôm qua thì có khi tôi sẽ suy nghĩ kĩ hơn yêu cầu vừa rồi."
" Chà chà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734208/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.