Dùng bữa xong, Lý Hân mới lại ngồi lên xe.
Sau khi ký hợp đồng thì không còn việc gì để làm nữa, trùng hợp hôm nay là thứ bảy, vậy chi bằng đến phòng khám của Lục Thiếu Giang kia nghe ngóng về loại bệnh này của cô cũng không phải ý tồi.
Theo địa chỉ trên tờ lịch khám, cô một lúc lâu mới mò được đến phòng khám.
Vừa thấy người vào Lục Thiếu Giang mau chóng chào đón, như đã cố tình chờ đợi Lý Hân từ sớm.
" Phương Hân tiểu thư mời ngồi." Thiếu Giang ngồi xuống sofa, tò mò hỏi: " Tôi nghe nói cô từng điều trị bởi bác sĩ Hạ nhưng không hiệu quả nhỉ?"
" À phải."
" Vậy, từ hôm nay tôi sẽ là bác sĩ tâm lý mới của cô." Anh cười thiện ý: " Không phải bác sĩ Hạ tay nghề không tốt, chỉ là tình trạng của cô dù có đang thuyên giảm thì thời gian vẫn tiếp tục kéo dài nên ông ấy mới phải bó tay thôi."
" ...Ừ, ừm."
Nghe Du Minh nói Lục Thiếu Giang là bạn của anh ta nên chắc hẳn là người trẻ tuổi, chỉ là không nghĩ tới bác sĩ này lại sở hữu loại nhan sắc hại nước hại dân đến vậy a.
Đôi mắt màu vàng ngọc trong veo như chưa hề ám chút bụi trần, sóng mũi thon dài thẳng tấp, môi mỏng màu hồng mềm mại.
Khuôn mặt với ngũ quan hài hoà, vừa nhìn đã có thiện cảm.
So với Du Minh được ca tụng là nhà thiết kế với vẻ nam tính ngời ngợi, thì Lục Thiếu Giang lại là bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734197/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.