" Gia sản của ta dự tính đều sẽ để lại cả cho cháu gái lớn, cả đời nó mất đi tình yêu thương từ cha mẹ, nhưng người ông này lại chưa một lần để ý tới, mong rằng điều này sẽ bù đắp được một phần nào đó cho những mất mát mà đứa cháu gái kiên cường của ta từng trãi qua." Lý An từ tầng cao nhất nhìn xuống sân vườn rộng lớn bên dưới, giọng nói có mấy phần phiền muộn.
Chu Phúc làm lạ: " Vậy Lưu Hạ Vân tiểu thư sẽ không nhận được gì sao?"
Lưu Vân là con gái của Lưu Vũ, mẹ là Lý Ngọc Hà nắm hai mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn do Lý gia trực tiếp điều hành. Về mặt vật chất có thể xem như chia đủ tài sản rồi: " Hừ, không tính con bé đó thì ngoài con gái của ta ra, thằng chồng nó không được tích sự gì."
" Cậu Lưu Vũ ạ?"
" Nó lấy được Ngọc Hà là phước phần tu mấy đời, cả ngày nhàn rỗi ở văn phòng chẳng làm được việc gì to tác." Lý An nhắc tới đứa con rễ này thì không thấy hài lòng: " Phó giám đốc của một tập đoàn lớn suốt ngày chỉ ngồi thở rồi đến tháng lĩnh lương, suy cho cùng nếu không có Ngọc Hà nó cũng không có cơ hội được làm chức vụ ấy!"
Im lặng hồi lâu Chu Phúc mới lên tiếng: " ...Có lẽ cậu Lưu chỉ là không làm được việc lớn, còn những việc nho nhỏ hẵn vẫn điều hành tốt."
" Phó giám đốc mà làm tốt những việc nhỏ nhặt đáng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2734195/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.