Sau ngày dài mệt mõi có người lắng nghe cậu chuyện chẳng mấy khả quan của mình, là một niềm hạnh phúc.
Lý Hân dụi đầu vào gối ngủ, chỉ để lộ đôi mắt quyến rũ đầy hút hồn đang hồng lên.
Sở dỉ không định làm phiền Hoàng Gia Vũ lúc tối muộn thế này, nhưng chẳng hiểu vì sao tay lại vô ý bấm gọi.
Được nước lần tới thôi...
Cứ ngỡ anh ấy sẽ cảm thấy phiền, ngược lại thì không, Gia Vũ rất kiên nhẫn nghe cô kể chuyện của ngày hôm nay mà không chút than vãn.
Sau khi chúc ngủ ngon.
Chờ đối phương tắt máy trước mới yên tâm đi ngủ.
Chẳng là hai người đều có cùng một suy nghĩ nên không ai lập tức ngắt máy cả.
Lý Hân vì giữ thể diện mới đành phải tắt thôi... thật ra cô còn muốn trò chuyện thêm một lúc.
ーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーーー
Trong nhà hàng Vạn Nhất, tầng chín.
Du Minh gọi một số món ăn được bày trí tinh xảo và đẹp mắt.
Đối diện còn có Lý Hạo đang buồn bực ra mặt.
Hắn quan tâm hỏi: " Sao thế? Chuyện gì khiến em không vui hay Lý Phương Hân đã làm gì đó mà em không ngăn được hửm?"
Lý Hạo xoa trán ão não nói: " Không, tại sao lại là tầng chín mà không phải tầng mười chứ?"
" Ý em là Vạn Nhất?"
" Vậy anh nghĩ tôi nói về cái gì được đây?"
Du Minh nhướng mày, khoác tay đặt lên bàn ăn, mĩm cười dụng ý: " Nói yêu anh đi, sau đó sẽ chuyển lên tầng mười cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-xuyen-khong-bi-cuon-vao-gioi-tai-phiet/2731498/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.