Edit: Ngũ Ngũ
Reloader: Tiểu Bạch
“Cmn, sao tôi cứ cảm thấy không vừa mắt tên tiểu tử kia thế nào ấy!”
Trần Hạo lẩm bẩm, dùng đầu bút chì chọt từng cái lên mặt bàn, giống như đang chọt trên người của Nam Bùi, “Bây giờ tôi càng lúc càng nghi ngờ, cậu ta chính là một tên lừa gạt.”
Kỷ Thiều phản bác, “Không thể nào.”
“Trên đời này nhiều người như vậy, không chừng là gương mặt tương tự thôi.”
Nếu thật sự là lừa đảo, sao lại chạy tới trường này học.
Trần Hạo buồn bực, “Tôi nói nè Kỷ Thiều, sao cậu lại nói đỡ cho cậu ta chứ!”
Kỷ Thiều sờ sờ mũi, “Có sao?”
“Có đó!” Trần Hạo trợn mắt, “Không biết còn tưởng rằng cậu thầm mến cậu ta đấy.”
Kỷ Thiều, “…”
Hắn liếc nhìn Thôi Ngọc ở bên cạnh.
Thôi Ngọc khóe môi khẽ mím lại, lông mi nửa rũ xuống, ở dưới mi mắt tạo thành một cái bóng hình cung mờ nhạt.
Kỷ Thiều nhìn mà muốn hôn y.
Chân bị cọ xát, Thôi Ngọc chớp mắt, khi y ngẩng đầu lên, vẻ âm u và lệ khí trong khoảnh khắc tan thành mây khói, hiện ra cho Kỷ Thiều chính là nụ cười ôn hòa.
“Hả?”
Kỷ Thiều nói, “Di động của cậu đâu?”
Thôi Ngọc nhướng mi, đưa điện thoại trong túi cho Kỷ Thiều.
Kỷ Thiều mở mục tin nhắn ra, bắt đầu gõ chữ.
Phương Ngôn ở bên cạnh nhíu mày, “Cậu ta đang đi về phía chúng ta đấy, đừng nói là muốn ngồi ở đây nha?”
Kỷ Thiều và Trần Hạo lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-van-luon-di-theo-cau/2871988/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.