Edit: Ngũ Ngũ
Reloader: Tiểu Bạch
Kỷ thiều nói xong ung dung nhìn Thôi Ngọc.
Nếu như mắt của hắn không có vấn đề, thì vừa rồi người nhân bản kia đột nhiên biến mất không còn vết tích là thật.
Thì ra trong chớp mắt đã không còn.
Ha ha, Kỷ thiều muốn phun ra một ngụm máu, quả nhiên đúng là quỷ.
Không đúng, quỷ tại sao lại có độ ấm?
Kỷ Thiều đem ngụm máu kia nuốt trở về.
“Nói chuyện.”
Thôi Ngọc sờ sờ mũi, “Nói ra rất dài dòng.”
Kỷ thiều hừ một tiếng, “Vậy thì nói ngắn gọn.”
Hắn sờ lên cổ của Thôi Ngọc, dừng ở động mạch chủ, ngón tay ấn một cái, nóng.
Sau một khắc, Kỷ thiều thò tay vào trong áo bông của Thôi Ngọc.
Thôi Ngọc hô hấp hơi dồn dập, động tác của hắn làm cho cậu cảm thấy ham muốn, Kỷ Thiều liền nói, “Đừng phát tình, tôi chỉ là đang kiểm tra cậu là người hay quỷ.”
“…”
Kỷ Thiều sờ trong chốc lát, tim có đập, nhiệt độ cơ thể cũng có, giống với người sống như hắn, thần kinh kéo căng của hắn liền buông lỏng.
“Nói đi.”
Thôi Ngọc thấy không thể lui nữa, cậu mím môi, “Vừa rồi là anh trai của tôi.”
Đây là một câu thật lòng.
Ngữ khí thì ung dung.
Nhưng trái tim của Thôi Ngọc lại tùy thời treo trên cuống họng.
Cậu không biết lời này đối với Kỷ Thiều có ý nghĩa như thế nào, lại mang đến chấn động lớn bao nhiêu.
Kỷ thiều đi rồi, khi trở về trong miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-van-luon-di-theo-cau/2871971/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.