Edit: Ngũ Ngũ 
Reloader: Tiểu Bạch 
Ba Kỷ và mẹ Kỷ từ siêu thị trở về, quần áo trên người đều ẩm ướt, đây là trận tuyết thứ hai trong tháng chạp. 
“Tiểu Thiều, cửa sổ phòng con sao không đóng lại?” 
Mẹ Kỷ hô, trong phòng truyền đến âm thanh của Kỷ Thiều, “Đóng rồi.” 
Trên giường Kỷ Thiều nhanh chóng mặc quần vào, kéo khóa, Thôi Ngọc so với hắn phiền phức hơn, quần áo trên người đều đã lột sạch, cậu đang mặc áo len. 
Kỷ Thiều đè thấp giọng nói, “Phản rồi.” 
Thôi Ngọc nhếch môi một cái, yên lặng trở mình, một lần nữa mặc đồ vào. 
Kỷ Thiều khom người đem mấy miếng giấy vệ sinh trên nền gạch gom lại toàn bộ, vo thành một cục, ném vào trong sọt rác. 
Trong phòng tỏa ra một mùi vị tanh tưởi. 
Kỷ Thiều đứng ở cửa ra vào, giữ cửa cho Thôi Ngọc, liếc mắt nhìn thấy chỗ kia trên bờ mông của Thôi Ngọc. 
Hình dạng no đủ hơi sưng, trăng trắng. 
Thôi Ngọc quay lưng về phía Kỷ Thiều kéo khóa lại, hữu ý vô tình, lúc mặc lại áo len, lộ ra vòng eo thon gọn, bờ mông vểnh lên, làm cho người khác có loại xúc động muốn dùng sức nhào nặn vân vê. 
Kỷ Thiều thở hắt một hơi, lại trêu chọc hắn! 
Tiếng gõ cửa vang lên hai cái, sau đó là tiếng của ba Kỷ, “Tiểu Thiều, đi ra giã hạt vừng.” 
Kỷ Thiều đi qua giúp Thôi Ngọc mặc quần áo chỉnh tề lại. 
Thôi Ngọc quay người, hôn lên mặt của Kỷ thiều. 
Kỷ Thiều ra hiệu Thôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-van-luon-di-theo-cau/2871972/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.