Tạ Tần đẩy gọng kính bạc để lộ đôi mắt sắt lạnh ngụ ý cảnh cáo Trịnh Thư Mỹ nên ngoan ngoãn ngồi xuống khiến cô suýt run bần bật
-Thôi, tớ đâu tính tới đó đi, có thực mới giựt được đạo mà..
“Lại làm phiền Tạ đàn anh rồi”
Căn phòng nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ này còn có cả gian bếp hoành tráng, mà “cháu dâu” như Trịnh Thư Mỹ lại đang ở cùng một không gian kín với “cậu chồng” vào nửa đêm
Ngủ trên giường, ngồi trên ghế, tắm trong phòng giờ đây lại được nấu cho ăn
Nếu là ở đời trước chắc chắn là “loạn luân” mà có nhảy sông hoàng hà cũng rửa không sạch, sẽ bị đem tròng lòng heo thả trôi sông đó..
“Cô có không ăn được thứ gì không?” Tạ Tần đột nhiên hỏi khiến Trịnh Thư Mỹ đang nghĩ đến viễn cảnh cô khóc lóc xin tha khi bị lòng heo tròng vào người mà giật bắn mình
“T…tôm…tôi dị ứng….hải sản…”
“Bò được không?”
“Ngoài hải sản ra thì gì cũng được” Trịnh Thư Mỹ nói vọng lại
Nửa tiếng sau, mùi mỳ ý sốt bò bằm thơm nức mũi nhanh chóng chiếm lấy không gian của căn phòng, cả ngày nay Trịnh Thư Mỹ đã không ăn gì, cộng thêm mấy hôm trước vì mãi nghĩ cách làm sao để qua đảo Kình mà cô chẳng ăn uống gì tử tế
Đĩa mỳ ý sốt bò bằm kia chính là thứ mà Trịnh Thư Mỹ cần nhất lúc bấy giờ, cô như bị thôi miên, nhanh chóng theo hướng mùi thơm phát ra mà nhấc cơ thể theo
Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vai-ac-nhung-trong-sinh-thanh-vai-chinh/2935039/chuong-22.html