Trịnh Thư Mỹ rùng mình một cái trước khi quay về thực tại, cô không muốn tiếp tục tìm hiểu về ưu điểm của tên Satan kia nữa nên lảng sang chuyện khác
Trịnh Thư Mỹ cầm ly nước uống một hơi mới nhìn ngó một vòng, hỏi:
“Tạ đàn anh đã đi rồi ạ?”
Người phụ nữ kia mở đang chất đồ vào tủ lạnh, mỗi một thao tác đều rất tự nhiên, bà khẽ gật đầu:
“Đi từ sáng sớm rồi, thằng bé chỉ đợi tôi đến rồi dặn dò mấy chuyện đó là đi mất”
Không có Tạ Tần ở đây cũng tốt, ít ra anh ta sẽ không biết Trịnh Thư Mỹ ngủ đến giờ này, nếu không với cái mồm độc địa đó của anh ta, nhất định cô phải rời khỏi đây với một bụng uất ức
Làm phiền cả một đêm rồi, thêm một chút việc cỏn con này nữa chắc chẳng sao đâu nhỉ?
Tại anh hôm trước đuổi tôi xuống xe nha, tôi xem như đây là nghiệp báo của anh..
Kiếp trước anh còn ngốn của tôi biết bao nhiêu là tiền đấy..!!!
“Vậy…cháu mượn phòng tắm một chút nhé”
Trịnh Thư Mỹ nghĩ được lí do hết sức thuyết phục nên cảm giác áy náy vụt cái biến mất, bước đi cũng vì thế mà vui vẻ thêm mấy phần
…
Sau cơn mưa trời lại sáng, dự báo thời tiết nói rằng cơn kéo dài đến đầu tuần sau nhưng sáng nay bầu trời đã quang thấy rõ
Không còn những đám mây âm u, mặt đường ẩm ướt hay những cơn gió giận dữ bất chợt thổi đến nữa, những ánh nắng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-vai-ac-nhung-trong-sinh-thanh-vai-chinh/2935035/chuong-23.html