Tuyết rơi không ngừng, còn có khuynh hướng ngày càng rơi to hơn.
Trên đường về yên ắng lạ thường, hơi lạnh luân chuyển trong ngõ nhỏ, nhưng sân trước lại nóng như đang ngâm trong nước sôi.
Thật là xấu hổ.
Quá xấu hổ.
Cậu thậm chí không dám nhìn Yến Khâu thêm một lần nữa.
Mà anh lúc trước còn thỉnh thoảng trêu chọc cậu một câu, từ khi chuyện nãy giờ xảy ra, cũng im lặng không nói nữa, lặng lẽ xuống tiếng.
Tại sao lại chọn lúc này im lặng chứ, Lộ Kiều chẳng nhịn được oán thầm.
Nói gì đó để đánh tan bầu không khí thế này cũng tốt chứ!
Cả đoạn đường bầu không khí vừa kỳ quặc vừa chùng xuống khi họ trở về phòng tập, cậu lơ đãng, bất cẩn còn ngã một cú ngay trước cửa.
Nơi này trước khi tuyết rơi vừa mới có mưa, chỗ lõm trên mặt đất còn đọng nước, cậu ngã một cái, dù Yến Khâu kịp thời đỡ một tay, nhưng nửa ống quần vẫn ướt.
Cảm nhận được sự lạnh buốt ẩm ướt đó, cậu nhanh chóng nghĩ tới điều gì đó, đứng ngây ra.
Hai người đều im lặng một lát.
Yến Khâu mở miệng, hạ giọng nói: “Hay là em đi rửa một chút đi.”
Lộ Kiều run rẩy, ngẩng đầu nhìn người đàn ông đang đỡ mình.
Không chỉ là tắm, tối nay còn phải ngủ cùng người đàn ông này nữa.
Cậu biết phải làm sao, tim bây giờ đập muốn rớt ra.
Lộ Kiều lảo đảo vào trong phòng tập, rồi dưới sự dẫn dắt của Yến Khâu lấy quần áo thay rồi vào phòng tắm bắt nước nóng.
Cậu luôn quay lưng về phía anh, có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nguyen-soai-de-quoc-bi-dinh-chat-vao-nhau-roi/4680750/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.