21.
Khi Sở Phàm tỉnh lại, anh ta thấy tôi và Tiểu Phương Phi đang đứng kế bên nhau.
Anh ta giật mình, cuối cùng cũng nhận ra chúng tôi là hai người riêng biệt.
"Hai người trông giống nhau quá".
Nhưng chẳng bao lâu sau, ánh mắt anh ta bị thu hút bởi Tạ Sương đang đứng sau lưng chúng tôi.
"Tiểu Sương, em khóc à?"
Tạ Sương nghe Sở Phàm gọi mình liền lao tới nhào vào người anh ta khóc lớn.
"Em xin lỗi. Em thật sự xin lỗi. Em không biết anh ấy sẽ như vậy. Em không nghĩ anh ấy dám làm hại anh".
Chắc là do kiệt sức, chứ tôi chưa từng thấy anh ta dịu dàng như thế này.
Anh ta cầm tay cô ta vuốt ve nhẹ nhàng.
"Không sao đâu, chuyện này không liên quan gì đến em. Em đừng buồn. Anh không sao đâu".
Xin lỗi, cảnh tượng tình chàng ý thiếp này làm tôi buồn nôn.
Tôi quay qua thấy Tiểu Phương Phi đang trừng mắt nhìn Sở Phàm.
Đúng vậy, tôi đã quyết định chấm dứt với Sở Phàm. Tôi không còn thấy khó chịu khi nhìn thấy anh ta thể hiện tình cảm với nhân tình của mình.
Nhưng cô ấy thì khác. Cô ấy đến đây vào thời điểm chúng tôi tình cảm mặn nồng nhất.
Sở Phàm 30 tuổi đã huỷ hoại hoàn toàn sự kỳ vọng của cô ấy.
22.
Tôi ho nhẹ, cả căn phòng yên tĩnh lại.
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào tôi.
"Tôi đã thay đổi một số mục phân chia tài sản trong thoả thuận ly hôn. Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-toi-20-tuoi/3322924/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.