16.
Tôi bị Sở Phàm kéo vào một phòng bao khác.
"Phương Phi, em không tin tưởng anh sao?"
"Em theo dõi anh đến tận đây à?"
Tôi không khỏi bật cười, tôi chưa chửi là còn may vậy mà anh ta dám cắn ngược lại tôi trước.
"Sở Phàm, em đến đây thì sao nào? Em là vợ anh, chẳng lẽ em không được quyền biết chồng em giao du với ai sao?"
"Với lại, người phụ nữ đó có thật sự là khách hàng của anh không? Thân mật với khách hàng cũng được tính là xã giao ư?"
Bàn tay anh ta siết chặt thành nắm đấm, giọng nói đầy tức giận.
"Hiện tại anh còn có việc phải xử lí, em về trước đi. Anh về rồi mình nói tiếp".
Tôi với tay lấy chìa khoá xe trong túi anh ta.
"Anh uống say thì không nên lái xe. Khi nào anh xong việc thì em sẽ chở anh về".
Sở Phàm tức giận bỏ đi.
"Sao cũng được".
Bạn thân tôi nhắn tin hỏi tôi có cần giúp gì không.
Tôi bật cười và lắc đầu.
17.
Tôi đã ngồi trong xe để đợi Sở Phàm xong việc.
Trong lúc lim dim, tôi vô thức nhìn thấy camera hành trình.
Vào lúc anh ấy bước ra khỏi câu lạc bộ, tôi đã kiểm tra xong hành trình các ngày gần đây.
Sở Phàm mở cửa ngồi vào ghế sau, nhắm mắt lại, xoa xoa lông mày.
Trên đường về nhà, chúng tôi không nói gì với nhau.
Cảnh vật bên đường thay đổi dần. Như điềm báo mối quan hệ giữa tôi và Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-toi-20-tuoi/3322923/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.