Qua kỳ nghỉ lễ, Tiểu Nam nhanh chóng trở lại nhịp độ làm việc lúc trước. Cô bước đi nhanh nhẹn vào chỗ ngồi, lịch sự chào hỏi các đồng nghiệp khác ngồi bên cạnh, hai tay lấy tài liệu và máy tính ra rồi ngồi xuống làm việc nghiêm túc.
Ngồi làm việc không bao lâu, quản lý Lạc mặc vest đen, trong đôi mắt ánh lên vẻ giận dữ đi đến chỗ Tiểu Nam. Khỏi nghĩ cũng biết cô ta lại muốn bày trò làm khó cô.
Quản lý Lạc vừa dừng lại, Tiểu Nam vốn muốn đứng lên đánh đòn phủ đầu, không ngờ cô ta lại cho cô một bạt tai mà ngay cả cô cũng không biết nguyên nhân. Bên má bị đánh rất mau liền đỏ ửng lên, in vết tay rõ rệt, cảm giác đau rát truyền tận sâu trong cơ thể làm cô phải ôm
mặt.
Những người khác tròn mắt nhìn trước hành động của cô ta, nhưng vì e ngại thân phận quản
lý kia nên không dám lên tiếng, tất cả đều coi như bản thân không thấy gì. Tiểu Nam ngang
nhiên bị đánh ở chốn đông người như thế, uất ức vô cùng:
“Sao tự nhiên chị lại đánh tôi? Tôi đã làm gì sai?”
Đối phương nhếch mép cười: “Cô còn dám chất vấn tôi, sao không tự hỏi lại bản thân đã làm
gì? Bao nhiêu lần cô mắc sai lầm tôi đều bỏ qua, nhưng lần này cô đã gây ra tổn thất lớn cho
công ty, một cái tát này là còn quá nhẹ. Cô cứ chờ xem công ty xử lý cô thế nào đi.”
“Tôi đã làm gì? Chị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3588944/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.