Tiểu Nam nghe theo lời ông cụ, đi xuống quầy lễ tân tìm người.
Thang máy mở ra, trước mắt cô là hình ảnh chàng thanh niên mặc áo phông trắng quen thuộc, đang đứng tựa người vào tường chờ ai đó. Cô gọi tên theo phán đoán của mình:
“Trương Minh Hạo? Cậu là người đang chờ tôi?”
Anh quay lưng lại, mỉm cười nhìn Tiểu Nam: “Xuống rồi sao? Mau đi thôi.”
Vừa rồi ông cụ nói với cô có người đang chờ, là Trương Minh Hạo. Quản lý Lạc gọi ông là
chủ tịch, xung quanh ông ấy có rất nhiều người đi theo, người như vậy lại có quan hệ với
Trương Minh Hạo, cô đoán anh cũng không hề tầm thường.
Thật ra chỉ cần nhìn vào chiếc xe LS 500 anh luôn đi đã biết được điều này.
Hai người họ đi ra quầy bán nước tự động, Trương Minh Hạo mua một lon bia và một lon nước cam. Anh vừa nhét tờ tiền vào vừa hỏi: “Có uống được bia không?”
“Sắp tốt nghiệp cả đại học rồi, có gì mà không uống được?”
“Thế cậu uống lon này đi. Lát nữa tôi còn phải lái xe, không thể uống bia.” Trương Minh Hạo đưa lon bia cho Tiểu Nam.
Mua nước xong thì ngồi trên bậc cầu thang lớn, Tiểu Nam mở lon bia ra uống một ngụm. Mạnh miệng là một chuyện, kỳ thực đây vẫn là lần đầu tiên cô uống đồ uống có cồn, vị hơi đăng đắng nhưng mát lạnh và có mùi khá thơm.
“Cậu và ông cụ có quan hệ thế nào?”
Trương Minh Hạo thở ra một hơi, “Đó là ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3588945/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.