“Bây giờ thì em đã khẳng định được bản thân không hiểu lầm như lần trước nữa rồi.”
Trước kia Dương Thiếu Lam ôm anh, là cô ta cố tình diễn cho cô xem. Còn bây giờ, vẫn là cô
hiểu lầm hay đây là sự thật?
Tạ Vũ đối diện với cô, trong đôi mắt anh có vài phần bất ngờ, nhưng hình như cũng là lười
giải thích với cô.
“Cô gái này là ai?” Đứng trước tình huống này, đến bản thân Tiểu Nam cũng không hiểu vì sao mình lại bình tĩnh được như thế. Mới giây trước thôi, trong lòng cô còn trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn, không hiểu vì sao anh lại xuất hiện ở đây, không hiểu vì sao anh lại nói với cô sẽ không trở về, không hiểu vì sao anh lại khoác vai cô gái khác thân mật như thế. Vậy mà giờ
lại thản nhiên đến lạ.
Tạ Vũ buông tay khỏi vai cô gái tóc vàng kia, thong thả đút vào túi quần, đáp một chữ ngắn
gọn: “Bạn.”
Cả hai người đều bình thản như vậy, cứ như không có chuyện gì xảy ra. Hoặc đã quá mệt
mỏi, hoặc đã biết trước tình cảnh này sẽ xảy ra, không còn bất ngờ nữa. Tiểu Nam nở nụ cười
nhẹ:
“Em xem như cũng đủ dịu dàng hiểu chuyện, đủ ngoan hiền mà. Cho nên anh có thể giải
thích, em sẽ tin anh.”
“Anh và cô ấy thật sự chỉ là bạn. Em thật sự tin anh thì sẽ không bắt anh giải thích.” Cô gái
tóc vàng kia đứng bên cạnh nghe không hiểu bọn họ đang nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3588942/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.