Mấy ngày cuối năm, lượng công việc càng ngày càng tăng, mục đích để giải quyết xong trong năm cũ, nhân viên sẽ có được kỳ nghỉ dài ngày hơn. Tiểu Nam và Thẩm Lệ là thực tập sinh cũng tuân theo lịch nghỉ đó, tất bật cả ngày ở công ty. Cũng may ở trường đã thi xong, hai người đỡ phải chạy qua chạy lại hai nơi.
Sắp sang năm mới, Tiểu Nam nhắn tin thử hỏi xem Tạ Vũ có định trở về nước đón năm mới với gia đình không, nhưng anh lại bảo rằng mình ở lại làm thêm nên không về. Cô nhìn câu trả lời của anh, mặc dù có chút không vui nhưng cũng không tiếp tục nhắn nữa, bỏ điện thoại một chỗ đi nấu bữa tối.
Không còn ở trong ký túc xá, bây giờ cô phải tự làm tất cả công việc trong bếp núc, từ đi siêu thị mua đồ ăn đến chuẩn bị bữa ăn, chỉ thi thoảng đi làm về quá muộn mới ghé vào quán ăn nhanh mua hamburger. Hiện giờ vẫn còn là sinh viên đang đi thực tập mà đã bận bịu như vậy, sau này tốt nghiệp rồi không biết sẽ thế nào nữa đây?
Tết năm nay mẹ không đến tìm Tiểu Nam, chỉ gửi rất nhiều đặc sản khô từ quê ngoại lên. Cô
nhìn thấy chúng được mẹ và ông bà ngoại gói ghém cẩn thận, tự nhiên trong lòng cũng bớt trống trải. Cách biệt hai miền nam bắc xa xôi, gia đình vẫn luôn nhớ khẩu vị và sở thích của cô, gửi lên tất cả những món cô thích nhất.
Đây thực sự là ngọn lửa sưởi ấm trái tim cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3588941/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.